Dịch thuật và hiệu đính


Triều Dương : Như kiểu Omega, toàn thuê đám nghiệp dư biết ngoại ngữ nhưng dốt văn hóa đi chuyển ngữ, thì chỉ càng khiến văn hóa Việt Nam tệ đi. Bọn trẻ bây giờ đọc mấy thứ văn do Nhã Nam, Alphabooks soạn, bảo sao diễn đạt càng tệ. Với mức thù lao như thế, khác gì bỏ tiền ít đòi thuê siêu nhân.

Kình Văn : Cũng giống bọn dở hơi Con Sóc thôi, thuê tí tiền mà đòi dịch hay, có cái cứt. Cứ cho là nó nhất Vietnam, nhất vũ trụ như tự xưng đi, nhưng trả lương bèo thì có chó nó hay.

Triều Dương : Làm chó gì có chuyện làm việc đồng thời vs 3 ngôn ngữ : Anh văn, Việt văn, Cổ Hi Lạp văn. Đòi trong 2 tháng rưỡi cho kịp tién độ, thời nay toàn kịp tiến độ để nhanh bán thôi.

Kình Văn : Giờ toàn lương bèo nên đéo đứa nào dịch ra hồn đâu, cái gì cũng có giá của nó.

Triều Dương : Lương bèo là một phần, cái chính là chúng nó cũng chỉ quan tâm bán hàng.

Kình Văn : Ông tham tiền và không chia được cho ai xứng đáng thì nó chưa phản ông là may, đòi hay ho thì còn lâu.

Triều Dương : Dịch giả Tây phương họ dịch là để thể hiện trình độ, và thứ đến là ghi vào CV thành tích nhằm tiến thân trong học giới.

Kình Văn : Thì vấn đề là bên đấy phúc lợi xã hội cao, nên dù lương thấp nhưng chỉ là vàng thêm vàng thôi.

Triều Dương : Tiền đãi ngộ họ so với kì công bỏ ra, nhất là với cổ văn, trung đại văn, nhưng họ vẫn cực kì chuyên chú. Học thuật Việt Nam như ông Dương Râu vẫn hay lấy Âu-Mĩ làm quy chuẩn, nhưng tôi thấy ông Dương không có tinh thần khoa học theo đúng kiểu Hi-La, Cơ Đốc. Vì căn bản ông ấy chỉ phỏng theo học thuật thế kỉ XXI.

Kình Văn : Đám như ông Dương được nuôi nên nhàn hơn một tí so với số đông, nhưng căn bản là đéo có ai dẫn dắt, toàn tự mò mẫm nên chỉ đến thế là hết phép. Chí ít thì các ông ấy không gặp khó khăn khi in sách, chứ cũng mặc áo vải uống nước lã ở nhà lá như tụi mình thôi.

Triều Dương : Có người hẫu thuận nên ấn loát không phải ưu tư, cái chính là nếu cứ phỏng học thuật thế kỉ XXI sau đó quy chiếu sang học thuật Việt Nam thì chạy mãi mà vẫn đuổi không kịp. Đơn giản vì cái gốc không nắm, mà học thuật thế kỉ này đã tiến bộ nhiều so với vài thế kỉ trước đó, nhưng sang XXII thì nó sẽ lạc hậu.

Kình Văn : Mà có cái vấn nạn là ở Vietnam khi in sách kiểu đéo gì cũng bị biên tập theo hướng chữ tác ra chữ tộ. Không chỉ tôi và ông đâu, mấy ông quan chức và cả các thầy tôi cũng thế. Căn bản là do không có luật về biên tập, hiệu đính gì. Luật kiểm duyệt thì có, nhưng biên tập lại không. Cho nên mấy thầy tôi toàn bỏ tiền ra in đấy chứ, lắm ông còn phải nhịn ăn nữa mà, sướng đéo gì. Giờ tụi nó bán sách chứ có quan tâm gì người ta đọc đâu !

Triều Dương : Tây dương tụi nó cũng bẩn bựa, nhưng làm văn hóa, học thuật vẫn nghiêm túc chán. Với chúng nó, Hi-La, Cơ Đốc, văn hóa kị sĩ, lãnh chúa là nền tảng, vứt hết đi thì Âu châu đéo còn gì. Cũng như Việt Nam, đéo có người Hoa và Khổng giáo thì mãi mọi rợ.

Categories: ❀❀ Ngữ ngôn chí | 1 bình luận

Điều hướng bài viết

1 thoughts on “Dịch thuật và hiệu đính

  1. Đã vậy có thể chỉ em vài cuốn sách dịch hoặc dịch giả nên đọc không ạ?

    Thích

Bình luận về bài viết này

Tạo một blog miễn phí với WordPress.com.